Mô tả
Đề Từ
Ôi! Diễm tuyệt làm sao!
Huyền nhiệm xiết bao!
Như vầng mây trắng
Kết thành đài hoa
Người hiện xuống giữa trần gian
Mà sạch trong, vô nhiễm
Như hạo khí nghiêng chao đỉnh Sineru
Nghiêng chao thiên vương bốn cõi
Người bước ra khỏi Māra
Bước ra khỏi vô minh tối ám
Như một mặt trời
Như một vầng trăng
Hợp hỗn giờ hoàng đạo
Giáo pháp Bất Tử của Người
Ban phát bởi vô lượng tâm và trí tuệ
Lừng lững giữa vô cùng
Lừng lững giữa thế gian
Lừng lững giữa không gian
Chưa bao giờ lặng tắt!
Ôi! Người ôi!
Thế gian ôi!
Có thấy chăng
Như chiếc cầu vồng lung linh bảy sắc
Vút qua giữa nghìn trùng hư vô
Vút qua bít bùng khổ đau và sự chết
Để tạo phùng Bất Diệt Vô Sanh
Để đón nhận tình yêu Nibbāna tinh khôi vĩnh cửu
Chàng Càn-thát-bà hát ca
Nàng Dạ-xoa khiêu vũ
Từ cung điện miền Đông dập dờn xiêm lụa
Đến bảo tháp non Tây yêu kiều tiên nữ
Và cả Bắc, Nam thánh thót cung đàn
Ôi! Hỡi ôi!
Trái tim ta nhịp đập miên man
Trào cảm xúc, hương mạn-thù thơm ngát
Víu bắt hạt sương
Như đôi mắt long lanh, tinh anh, trong suốt
Víu bắt niềm vui
Như mùa én, xuân, tươi rạng nụ cười
Và nắng ấm sát-na tâm
Lấp lánh tiếng lời
Cho từng hạt bụi nhân gian
Thành giọt bảo châu trong vắt!
Bút lau cỏ chợt hiện thành kiếm sắc
Chém vô minh, ái dục muôn đời
Chém trần gian hoang vu tri kiến rối bời
Chém điên đảo, ngu si
Và ác tâm, ác giới
Chém bản ngã, kiêu căng
Và quỷ ma gian dối
Trả chánh pháp bình minh
Thành suối ngọt nguyên ngôn
Cúi lạy đức Sakyā Gotama
Đức Đại Giác, Thế Tôn
Chữ vụng dại
Tâm lầm mê
Đặc tả đời Ngài!
Đệ tử vô cùng sợ hãi!
Sám hối một tỉ lần
Giọt nước mắt vẫn cay cay rơi mãi…
Mai Trúc Am – Đông 2014
– Tỳ Kheo Giới Đức –
(Minh Đức Triều Tâm Ảnh)